Từ khoảnh khắc đó, em biết mình không còn nghi ngờ gì nữa. Chúng mình xin phép gia đình, và cùng nhau chuẩn bị cho một đám cưới thật ý nghĩa, như một dấu mốc thiêng liêng cho hành trình yêu thương.Giờ đây, nhìn lại, em vẫn thầm cảm ơn những tháng ngày cô đơn, vì nhờ có nó mà em biết trân trọng tình yêu này. Cảm ơn anh – người đàn ông yêu gia đình, có đôi lúc cổ hủ, nhưng luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất. Dù cuộc sống phía trước có ra sao, em chỉ mong một điều giản dị: được nắm tay anh, đi qua hết những mùa yêu còn lại.